Trong sâu thẳm vẳng lên một tiếng gọi
Rất dịu dàng mà mãnh liệt đợi chờ
Khiến hồn con thổn thức chẳng làm ngơ
Quyết ra đi lên đường theo lý tưởng.
Con ngỡ ngàng vì thân con hèn mọn
Lại được gọi, được chọn và sai đi
Dẫu biết rằng con chẳng đáng là gì,
Nhưng tình Chúa cao vời hơn tất cả.
Hồng phúc ấy không lời nào diễn tả
Vượt quá tầm hiểu biết của con người
Bước bên Chúa miệng con mãi reo cười
Dù phía trước bao khó khăn ngập lối.
Con hòa mình vào cánh đồng lúa mới
Để lắng nghe vị ngọt của yêu thương
Nghe niềm vui tràn ngập mọi nẻo đường,
Làm rạo rực bước chân người Truyền Giáo.
Hồng tỉ muội